
Thượng Vị Câu Dẫn- Full
Tô Mông thật sự không thể ngừng nghĩ về Tô Mặc Huy.
Cô cứ mơ thấy thầy ấy, mỗi lần tỉnh giấc, cô lại càng cảm thấy khát khao, càng muốn chiếm lấy người kia.
Cô biết mình không nên có suy nghĩ đó, nhưng cô cứ như bị trúng tà, vẫn cứ xao động, vẫn muốn cướp lấy anh ta, dù anh đã có gia đình.
• Đoạn ngắn một:
Tô Mông không chịu thỏa hiệp, Tô Mặc Huy ngậm lấy ngón trỏ và ngón giữa trắng nõn của cô vào trong miệng khuấy động, ngón tay cô bị khoang miệng ướŧ áŧ bao vây, đầu lưỡi thô ráp không ngừng liếʍ láp, cọ xát qua da tay mềm mại, còn có nước miếng ướt nóng, thật thoải mái, Tô Mông không nhịn được với càng nhiều ngón tay vào trong miệng anh.
Tô Mặc Huy đã sớm nhìn thấu sự tham lam nhỏ bé của cô, anh cầm tay nhỏ của cô rời khỏi miệng, dưới thân bỗng nhanh chóng cọ xát, Tô Mông bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn tiếng kêu rên, "A... Thầy... Không... Không cần... A a a..."
Tô Mặc Huy nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của cô, càng thêm kích động, phun ngón tay cô ra, liếʍ láp khuôn mặt nhỏ, thả cô xuống dưới, đỡ qυყ đầυ tìm kiếm hoa huy*t ướŧ áŧ, từng chút một xâm nhập.
Cửa huyệt khít chặt muốn đẩy dị vật ra.
Tô Mặc Huy bị kẹp có chút đau, không thể không cọ cọ bên ngoài cửa động trước, anh khẽ cắn đầu v* cô, kɧıêυ ҡɧí©ɧ điểm mẫn cảm, khiến cô chảy ra càng nhiều nước hơn.
Cô cứ mơ thấy thầy ấy, mỗi lần tỉnh giấc, cô lại càng cảm thấy khát khao, càng muốn chiếm lấy người kia.
Cô biết mình không nên có suy nghĩ đó, nhưng cô cứ như bị trúng tà, vẫn cứ xao động, vẫn muốn cướp lấy anh ta, dù anh đã có gia đình.
• Đoạn ngắn một:
Tô Mông không chịu thỏa hiệp, Tô Mặc Huy ngậm lấy ngón trỏ và ngón giữa trắng nõn của cô vào trong miệng khuấy động, ngón tay cô bị khoang miệng ướŧ áŧ bao vây, đầu lưỡi thô ráp không ngừng liếʍ láp, cọ xát qua da tay mềm mại, còn có nước miếng ướt nóng, thật thoải mái, Tô Mông không nhịn được với càng nhiều ngón tay vào trong miệng anh.
Tô Mặc Huy đã sớm nhìn thấu sự tham lam nhỏ bé của cô, anh cầm tay nhỏ của cô rời khỏi miệng, dưới thân bỗng nhanh chóng cọ xát, Tô Mông bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn tiếng kêu rên, "A... Thầy... Không... Không cần... A a a..."
Tô Mặc Huy nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của cô, càng thêm kích động, phun ngón tay cô ra, liếʍ láp khuôn mặt nhỏ, thả cô xuống dưới, đỡ qυყ đầυ tìm kiếm hoa huy*t ướŧ áŧ, từng chút một xâm nhập.
Cửa huyệt khít chặt muốn đẩy dị vật ra.
Tô Mặc Huy bị kẹp có chút đau, không thể không cọ cọ bên ngoài cửa động trước, anh khẽ cắn đầu v* cô, kɧıêυ ҡɧí©ɧ điểm mẫn cảm, khiến cô chảy ra càng nhiều nước hơn.
Chương mới
Chương mới
Danh Sách Chương